Chương 44: ĐỪNG BẬN BỊU VỀ VIỆC ĐỜI

 

Phương châm xử thế

 

- Con ơi! Có điều con phải lờ đi và con phải coi mình như “đã chết cho đời và đối với đời con đã bị đóng đanh rồi vậy” .

 

       Nhiều lúc con phải bưng tai, giả điếc để chỉ quan tâm đến những điều giúp con bình an trong linh hồn.

 

       Gặp nhiều trái ý, thà cứ quay đi để mặc ai nấy nghĩ theo ý mình và đừng can thiệp cãi lẫy là hơn cả.

 

       Nếu con hiệp nhất với Chúa và phú thác mặc Chúa xét định, con sẽ không lấy việc chịu thua kém người làm khó.

 

       - Lạy Chúa! Ngày nay người ta khác quá! Người ta sụt sùi vì một chút thua thiệt đời này. Người ta bôn ba vất vả, đi ngược về xuôi vì một chút lợi nhỏ. Còn thiệt mất linh hồn người ta hầu quên lãng mà có nhớ đến thì cũng muộn mằn lắm!

 

       Người ta chú ý đến những cái lợi cỏn con hay chẳng là gì, còn cái tuyệt đối cần thiết người ta lại khinh thường bỏ qua.

 

       Sở dĩ thế là tại người ta quá mải miết vào những công việc bên ngoài, mà tệ hơn, nếu không sớm hồi tâm, họ sẽ tiêu ma vì những việc bề ngoài ấy.

 

SUY NIỆM

 

Bạn cũng như tôi, chúng ta sẽ chết. Giờ chết đó có thể là ngày mai hay ngay sau lúc này. Mà một khi ta chết, tất cả tiền tài, danh vọng khoa học đời cũng không giúp gì cho ta trước tòa công phán.

 

       Nếu tất cả những cái đó, những cái người ta phải dày công mới được, mà còn vô giá trị, thì những lời khen tiếng chê còn có nghĩa lý gì!

 

       Vậy ta hãy tập tự thác, coi mọi cái như khách qua đường và dọn mình sẵn luôn để chịu công phán.

 

       Hạnh phúc người biết tập chết hằng ngày, để tâm hồn không còn lụy xác. Lạy Chúa là kỷ phần và gia nghiệp con, số mệnh của con ở cả nơi tay Chúa. Xin

Chúa giúp con coi khinh thế tục để chỉ thuộc về Chúa.

 

Col. 3, 3